Thị trường Carbon tự nguyện: Những điều chưa ai nói với bạn

Thị trường carbon tự nguyện đang âm thầm định hình lại cách các doanh nghiệp toàn cầu tiếp cận trách nhiệm môi trường – nhưng không phải ai cũng hiểu rõ bản chất của nó. Phía sau những con số giao dịch hàng triệu tín chỉ carbon là một thế giới phức tạp với nhiều mâu thuẫn, cơ hội và thách thức. Nếu bạn nghĩ thị trường này chỉ là “mua bán phát thải để làm sạch hình ảnh”, có lẽ bạn mới chỉ nhìn thấy bề nổi. Bài viết này sẽ bóc tách những lớp thông tin chưa được công bố rộng rãi, giúp bạn tiếp cận thị trường carbon tự nguyện bằng góc nhìn thực tế và toàn diện hơn.

Thị trường Carbon tự nguyện là gì?

Thị trường carbon tự nguyện (Voluntary Carbon Market – VCM) là nơi các tổ chức và cá nhân chủ động mua tín chỉ carbon nhằm bù đắp lượng khí nhà kính mà họ phát thải. Khác với cơ chế tuân thủ theo quy định pháp lý (Compliance Market), thị trường này mang tính tự nguyện – không bị ràng buộc bởi luật, nhưng lại thể hiện cam kết môi trường và chiến lược phát triển bền vững của doanh nghiệp.

Tín chỉ carbon là đại diện cho việc giảm hoặc loại bỏ một tấn CO₂ khỏi khí quyển thông qua các dự án như trồng rừng, năng lượng tái tạo, cải thiện đất canh tác hay thu giữ carbon. Quy mô thị trường carbon tự nguyện toàn cầu được định giá khoảng 2 tỷ USD vào năm 2023 và dự kiến sẽ vượt mốc 10 tỷ USD trước năm 2030, do nhu cầu từ các công ty lớn như Microsoft, Amazon, Google ngày càng tăng.

Thị trường Carbon tự nguyện  là gì
Thị trường carbon tự nguyện (Voluntary Carbon Market – VCM) là nơi các tổ chức và cá nhân chủ động mua tín chỉ carbon

Phân biệt Thị trường carbon tự nguyện và bắt buộc

Thị trường Carbon tự nguyện và Thị trường Carbon bắt buộc (Compliance Carbon Market – CCM) là hai cơ chế hoạt động song song nhưng khác biệt rõ rệt về bản chất pháp lý, mục tiêu điều tiết và phương thức giao dịch tín chỉ carbon. Hiểu đúng sự khác nhau này là điều thiết yếu cho doanh nghiệp đang cân nhắc giải pháp bù đắp phát thải hoặc tham gia thị trường tín chỉ carbon quốc tế.

VCM: Tự nguyện, linh hoạt nhưng thiếu quy chuẩn thống nhất

VCM là nơi các tổ chức và doanh nghiệp chủ động tham gia mua bán tín chỉ carbon để giảm thiểu “dấu chân carbon” mà không bị ràng buộc pháp lý. Các tín chỉ phát sinh từ các dự án hấp thụ hoặc giảm phát thải – như trồng rừng, năng lượng tái tạo, cải tạo đất nông nghiệp – được xác minh bởi các tổ chức độc lập như Verra (VCS), Gold Standard…

Giá tín chỉ trong thị trường carbon tự nguyện có xu hướng thấp hơn do tính không bắt buộc và phụ thuộc nhiều vào yếu tố niềm tin, danh tiếng, chất lượng dự án và giá trị cộng hưởng (co-benefits).

CCM: Cứng rắn, theo quota, và chịu kiểm soát pháp lý

Trái lại, CCM hoạt động trong khuôn khổ pháp lý của các chính phủ hoặc hiệp định quốc tế (ví dụ: Nghị định thư Kyoto, ETS châu Âu, California Cap-and-Trade). Tại đây, doanh nghiệp bắt buộc phải tuân thủ giới hạn phát thải định mức (cap). Nếu phát thải vượt mức cho phép, họ phải mua tín chỉ từ các đơn vị dư thừa.

Do đó, tín chỉ trong thị trường tuân thủ thường có giá cao hơn và chịu sự điều phối bởi cung – cầu hạn chế và quy định pháp lý chặt chẽ.

Bảng so sánh hai loại thị trường:

Tiêu chíThị trường Carbon tự nguyện (VCM)Thị trường Carbon bắt buộc (CCM)
Cơ chế hoạt độngKhông bị ràng buộc pháp lý, dựa trên sự chủ động của doanh nghiệpBắt buộc theo luật, tuân thủ quy định phát thải quốc gia hoặc khu vực
Tín chỉ phát sinh từDự án giảm phát thải tự nguyện (rừng, tái tạo, tiết kiệm năng lượng…)Hạn ngạch cấp phát hoặc đấu giá trong hệ thống cap-and-trade
Mục đích sử dụng chínhCSR, marketing xanh, chiến lược ESG, chuẩn bị cho quy định tương laiTuân thủ pháp luật về khí thải, tránh phạt hoặc trừng phạt hành chính
Đơn vị kiểm chứngCác bên thứ ba quốc tế như Verra, Gold StandardCơ quan quản lý nhà nước hoặc tổ chức ủy quyền
Giá tín chỉBiến động, thường thấp hơn, phụ thuộc loại dự án và tiêu chuẩn xác minhỔn định hơn, thường cao do cung hạn chế và bắt buộc sử dụng
Đối tượng tham giaDoanh nghiệp tư nhân, tổ chức phi lợi nhuận, cá nhânDoanh nghiệp, tổ chức nhà nước trong ngành bị điều tiết phát thải
Thị trường Carbon tự nguyện
Thị trường Carbon tự nguyện và Thị trường Carbon bắt buộc (Compliance Carbon Market – CCM) là hai cơ chế hoạt động song song nhưng khác biệt rõ rệt về bản chất pháp lý

Phân loại dự án trong thị trường Carbon tự nguyện

Có thể chia các dự án VCM thành hai nhóm chính: dự án quy mô công nghiệp dự án cộng đồng. Các dự án công nghiệp như điện mặt trời, điện gió, thu hồi khí metan trong xử lý chất thải hay cải tiến hiệu suất năng lượng thường có khả năng tạo ra số lượng lớn tín chỉ carbon. Tuy nhiên, chúng lại ít tạo ra tác động xã hội đồng thời. Tín chỉ từ nhóm này đôi khi có giá thấp hơn nếu thiếu các đóng góp rõ ràng cho các Mục tiêu Phát triển Bền vững (SDG).

Ngược lại, các dự án cộng đồng – như cải tiến bếp nấu sạch, bảo tồn rừng, nông nghiệp tái tạo, lọc nước sạch – có quy mô nhỏ hơn nhưng thường gắn liền với các lợi ích xã hội, như nâng cao đời sống người dân, bảo vệ đa dạng sinh học, tạo việc làm xanh. Chính những giá trị này giúp tăng tính hấp dẫn và giá trị giao dịch của tín chỉ carbon.

Một yếu tố bắt buộc trong mọi dự án VCM là tính bổ sung (additionality) – tức là hoạt động giảm phát thải chỉ xảy ra nếu dự án được triển khai. Ví dụ, nếu không có dự án bảo vệ rừng, diện tích đó chắc chắn sẽ bị chặt phá.

Danh mục các dự án phổ biến trong VCM gồm: năng lượng tái tạo (gió, mặt trời, thủy điện nhỏ), thu khí công nghiệp, nông nghiệp tái sinh, bảo tồn rừng, xử lý nước sạch, khí sinh học, tái chế dầu thải.

phân loại Thị trường Carbon tự nguyện
Có thể chia các dự án VCM thành hai nhóm chính: dự án quy mô công nghiệp và dự án cộng đồng

Ai đang góp phần vận hành thị trường Carbon tự nguyện?

Thị trường Carbon tự nguyện không chỉ là sân chơi của các tổ chức môi trường mà còn thu hút đa dạng các bên tham gia với những vai trò khác nhau. Mỗi mắt xích trong chuỗi giá trị tín chỉ carbon đều có tác động riêng đến tính minh bạch, hiệu quả và bền vững của thị trường.

Dưới đây là các nhóm tham gia chính:

Các tổ chức đăng ký và tiêu chuẩn hóa: Như Verra, Gold Standard… chịu trách nhiệm cấp mã số tín chỉ và duy trì sổ cái tín dụng carbon toàn cầu.

Nhà phát triển dự án: Đóng vai trò cốt lõi khi triển khai các sáng kiến giảm phát thải (trồng rừng, tái tạo năng lượng, quản lý rác thải…) để tạo ra tín chỉ carbon đạt chuẩn quốc tế.

Người mua tín chỉ: Bao gồm doanh nghiệp, tổ chức phi lợi nhuận, cá nhân và thậm chí cả chính quyền địa phương – những bên tự nguyện mua tín chỉ để trung hoà phát thải hoặc xây dựng hình ảnh ESG.

Nhà môi giới và giao dịch: Là cầu nối thị trường. Họ mua tín chỉ số lượng lớn, gom thành danh mục và bán lại cho các khách hàng cuối cùng. Một số còn cung cấp nền tảng giao dịch số hoặc các dịch vụ định giá.

Tổ chức xác minh độc lập (Third-party verifiers): Đảm bảo tính minh bạch bằng cách đánh giá chất lượng và tính thực tế của việc giảm phát thải từ các dự án.

Rào cản trong quá trình vận hành thị trường carbon tự nguyện

Dù thị trường carbon tự nguyện đang được kỳ vọng là công cụ đắc lực trong quá trình chuyển đổi xanh và trung hòa khí thải CO₂, nhưng thực tế vẫn tồn tại nhiều thách thức cốt lõi làm hạn chế tính hiệu quả và độ tin cậy của thị trường này.

Thứ nhất, khung kế toán hiện hành chưa theo kịp với sự phát triển nhanh chóng của các công cụ tín chỉ carbon. Các bên tham gia thị trường đang kêu gọi Ủy ban Chuẩn mực Kế toán Quốc tế (IASB) đưa ra định nghĩa rõ ràng về tín chỉ carbon như một loại tài sản tài chính và thiết lập quy trình hạch toán thống nhất. Đây là yếu tố tiên quyết để các tổ chức tài chính, doanh nghiệp có thể minh bạch ghi nhận giá trị của tín chỉ trong báo cáo tài chính, thúc đẩy niềm tin nhà đầu tư.

Thứ hai, thiếu chuẩn hóa trong hợp đồng giao dịch khiến thị trường thứ cấp rơi vào tình trạng phân mảnh. Các điều khoản liên quan đến giao hàng, thanh toán, thời hạn sử dụng tín chỉ carbon chưa được thống nhất khiến việc định giá, quản trị rủi ro và giải quyết tranh chấp trở nên khó khăn, đặc biệt trong giao dịch tín chỉ kỳ hạn.

Ngoài ra, vai trò của tín chỉ carbon trong lộ trình giảm phát thải vẫn gây tranh cãi. Một số doanh nghiệp lạm dụng khái niệm “trung hòa carbon” khi chưa có lộ trình giảm phát thải nội bộ rõ ràng, dẫn đến phản ứng trái chiều từ phía dư luận và pháp lý. Việc thiếu định hướng từ các tổ chức như SBTi hay UNFCCC khiến doanh nghiệp ngần ngại sử dụng tín chỉ như một phần chiến lược chuyển đổi xanh.

thách thức của Thị trường Carbon tự nguyện
Trường carbon tự nguyện đang được kỳ vọng là công cụ đắc lực trong quá trình chuyển đổi xanh và trung hòa khí thải CO₂

Thị trường cũng thiếu minh bạch về chi phí giao dịch. Phí môi giới, hoa hồng, và chênh lệch giá thường không được công bố công khai, dẫn đến nghi ngờ về lợi ích thực sự của các dự án tạo tín chỉ và làm suy giảm niềm tin vào cơ chế đền bù carbon.

Về mặt pháp lý, định nghĩa tín chỉ carbon vẫn chưa rõ ràng: là tài sản tài chính, quyền hợp đồng hay tài sản vô hình? Bên cạnh đó, sự khác biệt trong luật phá sản giữa các quốc gia khiến việc xử lý tín chỉ carbon trong các trường hợp phá sản trở nên phức tạp, đặc biệt đối với các nhà đầu tư tổ chức xuyên biên giới.

Những thách thức trên cho thấy thị trường carbon tự nguyện vẫn đang trong quá trình hoàn thiện. Tuy nhiên, nếu có sự phối hợp chặt chẽ giữa các bên liên quan – từ nhà quản lý, đơn vị kiểm toán, tổ chức chứng nhận đến doanh nghiệp – VCM hoàn toàn có thể trở thành trụ cột trong hành trình giảm phát thải toàn cầu.

Tiến hóa hạ tầng và cấu trúc của thị trường carbon tự nguyện

Thị trường carbon tự nguyện đang bước vào giai đoạn tái định hình quan trọng khi hệ sinh thái giao dịch, hạ tầng công nghệ và khung pháp lý dần trưởng thành. Những tiến bộ gần đây không chỉ mở rộng khả năng tiếp cận mà còn nâng cao tính minh bạch, tính thanh khoản và hiệu quả định giá – những yếu tố vốn được xem là rào cản lớn trong quá khứ.

Mở rộng hạ tầng giao dịch: Sự vào cuộc của các sàn lớn và nền tảng mới

Trong khi các sàn truyền thống như Intercontinental Exchange (ICE) và CME Group tiếp tục giữ vai trò then chốt, làn sóng đổi mới đang đến từ các nền tảng công nghệ như AirCarbon Exchange (ACX) hay Climate Impact X (CIX – Singapore). Những đơn vị này đang thúc đẩy tính chuẩn hóa và khả năng hoán đổi của các loại tín chỉ carbon – vốn rất đa dạng về nguồn gốc, phương pháp đo lường và tiêu chuẩn chứng nhận.

cấu trúc Thị trường Carbon tự nguyện
Thị trường carbon tự nguyện đang bước vào giai đoạn tái định hình quan trọng khi hệ sinh thái giao dịch, hạ tầng công nghệ và khung pháp lý dần trưởng thành

Khả năng thực hiện các giao dịch tư nhân (OTC) ngay trên nền tảng chính thức cũng được các sàn này hỗ trợ nhằm tạo môi trường minh bạch, giúp giảm thiểu rủi ro tín dụng và tăng niềm tin cho các bên tham gia. Đồng thời, việc cung cấp các công cụ giao dịch phái sinh và hợp đồng tương lai tín chỉ carbon cũng góp phần quản trị rủi ro về giá, tạo điều kiện cho cả bên phát triển dự án và nhà đầu tư yên tâm hơn trong hoạch định tài chính trung dài hạn.

Chuẩn hóa tín chỉ và cải thiện chất lượng: Lời giải cho niềm tin

Tín chỉ carbon – đơn vị cốt lõi của thị trường – đang đối mặt với bài toán chất lượng và tính toàn vẹn môi trường. Trong bối cảnh này, Hội đồng minh bạch về thị trường carbon tự nguyện (ICVCM) đã phát hành Nguyên tắc carbon cốt lõi (Core Carbon Principles – CCP), đóng vai trò như “bộ lọc kỹ thuật” cho việc xác định tín chỉ đáng tin cậy.

Dự kiến, chỉ khoảng 20% các dự án hiện tại đáp ứng đủ điều kiện CCP. Tuy vậy, đây là bước đi quan trọng nhằm tái thiết lòng tin – điều kiện tiên quyết để thị trường carbon tự nguyện có thể trở thành công cụ tài chính bền vững. Song song đó, Sáng kiến Minh bạch Thị trường Carbon Tự nguyện (VCMI) cũng đưa ra quy tắc thực tiễn cho việc sử dụng tín chỉ carbon một cách có trách nhiệm trong lộ trình Net Zero của doanh nghiệp, chuyển từ vai trò “đền bù” sang “loại bỏ carbon”.

Liên kết thị trường tự nguyện với thị trường bắt buộc

Một điểm chuyển biến lớn khác là xu hướng hội tụ giữa thị trường carbon tự nguyện (VCM) và thị trường bắt buộc (compliance carbon market – CCM). Dù có mục tiêu thiết kế khác nhau, việc tạo cầu nối giữa hai hệ thống sẽ gia tăng tính thay thế tín chỉ, làm cho thị trường linh hoạt và hiệu quả hơn. Đặc biệt, khi các quốc gia như Nhật Bản, Australia, Thụy Điển hay Singapore bắt đầu cho phép doanh nghiệp dùng tín chỉ carbon tự nguyện để nộp thuế carbon quốc gia hoặc tham gia vào các hệ thống giao dịch phát thải (ETS), vai trò của VCM đã vượt khỏi phạm vi “phi chính thức” và trở thành một phần trong công cụ chính sách khí hậu.

Định giá tín chỉ: Khung tham chiếu mới cho thị trường

Từ góc nhìn định giá, nhiều phân tích cho rằng tín chỉ carbon cần đạt mức tối thiểu 50 USD/tấn CO₂ để có tác dụng định hướng thị trường và thúc đẩy các khoản đầu tư xanh. Các tín chỉ đến từ công nghệ loại bỏ carbon thường được định giá cao hơn, góp phần mở ra tiềm năng mở rộng quy mô thị trường lên 1.000 tỷ USD vào năm 2037 nếu tính xác thực được cải thiện. Đây là nhận định đáng chú ý từ BloombergNEF – tổ chức thường xuyên theo dõi và phân tích thị trường carbon.

cấu trúc Thị trường Carbon tự nguyện
Từ góc nhìn định giá, nhiều phân tích cho rằng tín chỉ carbon cần đạt mức tối thiểu 50 USD/tấn CO₂ để có tác dụng định hướng thị trường và thúc đẩy các khoản đầu tư xanh

Hiện nay, chỉ khoảng 3% tín chỉ carbon đến từ các dự án loại bỏ carbon thuần túy – một con số quá thấp so với kỳ vọng Net Zero. Việc chuyển dịch từ tín chỉ “tránh phát thải” sang “loại bỏ phát thải” sẽ là xu hướng cốt lõi, thúc đẩy tính chính danh và giá trị thực của thị trường carbon tự nguyện.

Sự tham gia ngày càng mạnh mẽ của khu vực công và tư

Không chỉ chính phủ các nước, các hiệp hội ngành nghề và doanh nghiệp lớn cũng đang chủ động tham gia vào việc định hình thị trường. Sáng kiến GX League của Nhật Bản là ví dụ tiêu biểu, nơi hơn 600 doanh nghiệp tự nguyện tham gia giao dịch và kiểm soát lượng phát thải CO₂. Trong khi đó, tại Hoa Kỳ – dù thiếu hệ thống ETS quốc gia – lại xuất hiện những mô hình đặc thù như thị trường tín chỉ carbon cho nông dân, cho phép đổi công nghệ nông nghiệp bền vững lấy tín chỉ carbon.

Tương lai của thị trường carbon tự nguyện sẽ không còn là sân chơi riêng của các tổ chức phi chính phủ hay nhà phát triển dự án, mà là một mạng lưới tích hợp đa bên – bao gồm nhà nước, doanh nghiệp, tổ chức tài chính và công nghệ. Khi cấu trúc thị trường dần hoàn thiện, VCM sẽ trở thành một công cụ chiến lược không chỉ trong giảm phát thải, mà còn trong định hình lại nền kinh tế carbon thấp toàn cầu.

Thị trường carbon tự nguyện không phải là lời giải hoàn hảo cho khủng hoảng khí hậu – nhưng nó là một phần quan trọng trong hệ sinh thái hành động vì môi trường. Điều đáng nói là đằng sau những tín chỉ carbon được giao dịch hàng ngày, còn tồn tại khoảng trống về minh bạch, chuẩn hóa và tác động thực tế đến môi trường. Hiểu đúng, đầu tư đúng và đặt câu hỏi đúng mới là cách để doanh nghiệp không biến mình thành nạn nhân của “một chiến dịch xanh nửa vời”. Và đôi khi, những điều chưa ai nói với bạn lại chính là thứ đáng để lắng nghe nhất trước khi bạn bước chân vào thị trường này.